NÀY CÔ GÁI NHỎ

 Này cô gái, cuộc đời là thế đấy


Em phải quen và học cách kiên cường


Sống như lá và điềm nhiên như gió


Thời gian sẽ làm lành những vết thương


Này cô gái, cuộc đời vô thường lắm


Đừng sầu bi mà phai nhạt xuân thì


Chuyện được – mất có chi đâu mà lạ!


Ở cõi tạm này, gió cuốn mấy khi


Này cô gái, thời gian vô tình lắm


Một khi trôi là chẳng thể quay về


Nên nên là em đừng nên lãng phí


Thương mình nhiều – mới qua dốc u mê


Này cô gái, thanh xuân mình ngắn lắm


Vui lên em, ta chỉ sống một lần!


Đường đi khó, chẳng qua là thử thách


Vượt qua rồi lúc ấy sẽ thành nhân