Muộn phiền tự trôi

 Sáng nay nhìn hoa nở


Ngắm mây bay trên trời


Thấy mình như hạt bụi


Nên cứ thoải mái cười.


Ai chê khen mặc kệ


Hơn thiệt cũng quên rồi


Nắm tay rồi lại thả


Để buồn phiền tự trôi..Trời xanh an bài

Cho dù là cỏ dại, bình dị cũng được mà.


Cần gì đua hương sắc giữa tấp nập phồn hoa


Điều mà ta chọn lựa, vốn chẳng cần giống ai


Biết “đủ” – là hạnh phúc, trời xanh đã an bài